Đăng bởi hongha83 vào 14/12/2017 21:05
Doch noch ließ ich meine Leier klingen,
Treu aus tiefbewegter Dichterbrust
Ließ sie sprühn in Wehmuth und in Lust,
Mich in Melodien hinanzuschwingen,
Hin zu meiner Göttin aufzudringen,
Daß geheimnißvoll und unbewußt,
Sie der fernen Stätte nahen mußt’,
Hergebannt durch Liebesgluth und Singen:
„Mag sie denn sich ewig von mir wenden,
Ewig bleibe ich ihr zugewandt,
Ewig werd’ ich süsses Lied ihr spenden,
Ewig schwelgen in Erinn’rungstönen,
Bis die Sehnsucht todt das Herz gebrannt,
Geister sich auf Aetherwellen lehnen.”
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 14/12/2017 21:05
Tiếng đàn anh đã cất lên
Những lời chung thuỷ vang trên núi ngàn
Niềm vui, nỗi khổ ngập tràn
Khúc tình ca vẫn rộn ràng thi nhân
Đến cùng em, hỡi nữ thần
Muôn trùng xa cách vẫn gần đó em!
Qua ngàn thác lửa tình duyên
Qua bao bí ẩn, lọc nên thơ này
Yêu em, yêu trọn tháng ngày
Đời anh vui hát trọn đầy tình em
Bao nhiêu kỷ niệm êm đềm
Thành bao nốt nhạc rung trên đất này
Thánh thần kia có đắm say
Cũng lùi xa, trước sóng đầy tình ta!