Thơ » Nga » Josip Utkin
Послушай меня: я оттуда приехал,
Где, кажется, люди тверды как гранит,
Где гневной России громовое эхо,
Вперед продвигаясь, над миром гремит.
Где слева — окопы, а справа — болота,
Где люди в соседстве воды и гранат
Короткие письма и скромные фото,
Как копии счастья, в планшетах хранят.
Здесь громкие речи, товарищ, не в моде,
Крикливые песни совсем не в ходу,
Любимую песню здесь люди заводят —
Бывает — у смерти самой на виду!
И если тебя у костра попросили
Прочесть, как здесь принято, что-то свое —
Прочти им, без крика, стихи о России,
О чувствах России к солдатам ее,
Как любят их дети, как помнят их жены…
И станут тебе моментально слышны
И снег и деревья — весь слух напряженный
Овеянной стужей лесной тишины.
И как бы при звуках родной им трехрядки,
Словам твоей правды поверив не вдруг,
Веселый огонь молодой переглядки,
Искрясь, облетит их внимательный круг.
И кто-то дровец, оживляясь, подбросит,
И кто-то смущенно оправит ружье,
И кто-то любимую песню запросит,
И кто-то тотчас же затянет ее…
В холодных порядках серебряной чащи
Осыплется пепел с верхушек седых:
Как будто простое солдатское счастье
Горячим дыханьем коснется и их.
А русская песня, что с кривдой не в мире,
Пойдет между тем замирать на лету,
Потом, разрастаясь всё шире и шире,
Как храбрый разведчик, уйдет в темноту.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 29/06/2018 08:31
Hãy lắng nghe tôi, tôi từ vùng xa đến
Nơi cảm tưởng con người rắn như đá hoa cương
Nơi tiếng sấm của nước Nga giận dữ căm hờn
Trên thế giới vang rền, dội về phía trước
Nơi bên trái chiến hào, còn đàm lầy bên phải
Nơi con người mang nước, lựu đạn ở bên
Bức thư ngắn và tấm ảnh khiêm nhường
Như bản sao hạnh phúc bày trên giá vẽ
Chẳng ai đại ngôn, các đồng chí ơi, lỗi mốt
Chẳng còn ai gân cổ hét hò
Họ chỉ hát những bài yêu thích
Ngay cả khi cái chết rình mò
Bên bếp lửa, nếu ai cầu thỉnh bạn
Đọc to lên cái gì đó của mình
Thơ về nước Nga, đừng gào lên, hãy đọc
Về nhân dân Nga dành cho người lính ân tình
Tình cảm của các con, của những người vợ ra sao
Họ sẽ nghe thấy anh trong giây phút
Đến cây cối, tuyết băng cũng căng đầy thính lực
Trong làn hơi giá lạnh của núi rừng
Và những âm thanh dẫu bổng trầm thân thuộc
Sự thật này, đâu lập tức họ tin
Cặp mắt liếc trẻ trung trong reo vui ánh lửa
Toả sáng soi quanh nơi họ dõi nhìn
Và ai kia nhanh cho thêm thanh củi
Và ai kia sửa súng ống ngượng ngùng
Và ai kia yêu cầu thêm bài nữa
Hơi thở bay nóng ấm phía trên đầu
Và bài hát Nga chân tình cùng thế giới
Đang ngân lên, bỗng nghẹn lại giữa chừng
Rồi sau đó lan rộng ra, rộng mãi
Người trinh sát quyết ra đi vào đêm tối của rừng