Chưa có đánh giá nào
Ngôn ngữ: Tiếng Anh
2 bài trả lời: 2 bản dịch

Đăng bởi estrange vào 21/04/2008 15:27

The White Man's burden

Take up the White Man's burden--
Send forth the best ye breed--
Go bind your sons to exile
To serve your captives' need;
To wait in heavy harness,
On fluttered folk and wild--
Your new-caught, sullen peoples,
Half-devil and half-child.

Take up the White Man's burden--
In patience to abide,
To veil the threat of terror
And check the show of pride;
By open speech and simple,
An hundred times made plain
To seek another's profit,
And work another's gain.

Take up the White Man's burden--
The savage wars of peace--
Fill full the mouth of Famine
And bid the sickness cease;
And when your goal is nearest
The end for others sought,
Watch sloth and heathen Folly
Bring all your hopes to naught.

Take up the White Man's burden--
No tawdry rule of kings,
But toil of serf and sweeper--
The tale of common things.
The ports ye shall not enter,
The roads ye shall not tread,
Go mark them with your living,
And mark them with your dead.

Take up the White Man's burden--
And reap his old reward:
The blame of those ye better,
The hate of those ye guard--
The cry of hosts ye humour
(Ah, slowly!) toward the light
"Why brought he us from bondage,
Our loved Egyptian night?"

Take up the White Man's burden--
Ye dare not stoop to less--
Nor call too loud on Freedom
To cloak your weariness;
By all ye cry or whisper,
By all ye leave or do,
The silent, sullen feebles
Shall weigh your gods and you.

Take up the White Man's burden--
Have done with childish days--
The lightly proferred laurel,
The easy, ungrudged praise.
Comes now, to search your manhood
Through all the thankless years
Cold, edged with dear-bought wisdom,
The judgment of your peers.


Bài thơ này thể hiện tư tưởng phân biệt chủng tộc và thực dân chủ nghĩa của Kipling và lòng tin vào sứ mệnh “khai hóa thuộc địa” của thực dân. Từ bài thơ này, cụm từ “Gánh nặng người da trắng”- White Man’s Burden được dùng với quan điểm coi việc khai hóa cho các dân tộc “kém văn minh” là sứ mệnh của người da trắng.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Vũ Hoàng Linh

Chấp nhận gánh nặng Người Da Trắng
Hãy gửi đi những người trai ưu tú
Hãy buộc những đứa con đến chốn lưu đày
Để phụng sự những tù nhân bị bắt
Để chờ đợi trên yên ngựa nặng
Lũ người dã man đầy kích động-
Những giống người mới bị chinh phục
Nửa là quỷ và nửa là trẻ con

Chấp nhận gánh nặng Người Da Trắng
Kiên nhẫn thi hành
Che chắn trước những hiểm nguy
Và kìm hãm lòng kiêu hãnh
Hãy nói những lời ngay thẳng
Và hãy nhắc lại cho tới cả trăm lần
Rằng chúng ta đến để giúp đỡ người
Mang lại lợi ích cho kẻ khác.

Chấp nhận gánh nặng Người Da Trắng
Tham dự những cuộc chiến man rợ để bảo vệ hòa bình
Nhét thức ăn vào miệng của Đói Khát
Và ngăn chặn bệnh tật  hoành hành;
Khi mục tiêu của bạn đã tới gần
Mục tiêu mà tất cả đều tìm kiếm
Hãy cẩn trọng với ngu ngốc biếng lười
Chúng có thể khiến hy vọng cháy rụi

Chấp nhận gánh nặng Người Da Trắng
Không có sự cai trị sặc sỡ của các vị vua
Mà là gánh nặng của phu phen quét rác-
Chuyện thần kỳ của những điều nhỏ nhặt.
Những bến cảng bạn sẽ không đến
Những con đường bạn sẽ chẳng bước qua
Đánh dấu chúng bằng cuộc sống của bạn
Và đánh dấu chúng bằng cái chết của bạn.

Chấp nhận gánh nặng Người Da Trắng
Và nhận lấy phần thưởng cổ xưa:
Sự đổ lỗi từ những kẻ bạn giúp
Mối hờn căm của những kẻ bạn bảo vệ
Tiếng khóc của những kẻ bạn mang lại niềm vui
(Và từ từ!) khi họ sắp tới ánh sáng
‘Tại sao mang đến với chúng tôi trong xiềng xích,
Đâu rồi đêm Ai Cập yêu quý của chúng tôi?”

Chấp nhận gánh nặng Người Da Trắng
Bạn không thể chấp nhận điều gì ít hơn
Cũng không được nói quá to chữ Tự Do
Để che đậy cho những mệt nhoài yếu đuối;
Bởi trong tất cả những lời bạn kêu hay thầm nói
Những gì bạn để lại hay bạn làm
Sự yếu đuối lặng câm, buồn chán
Sẽ ám ảnh bạn và các vị thần.

Chấp nhận gánh nặng Người Da Trắng
Hãy kết thúc những ngày thơ ngây--
Trông đợi cành nguyệt quế được dâng
Và những tụng ca không hờn trách.
Hãy đến, để tìm kiếm bản lĩnh đàn ông
Trải qua những tháng năm không một lời cảm tạ
Trong giá lạnh, với thứ đáng giá nhất-
Lời đánh giá của của những kẻ ngang hàng

24.00
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Seryoshka

Nhấc lên gánh nặng người da trắng-
Gửi đi hết con cái ưu tú-
Nào, gửi con mình đi biền biệt
Để phục vụ nhu cầu đám tù;
Rồi trông chừng, nặng gánh công việc,
Một đám người hoang dại, rối bời-
Cái đám người mình vừa thu nhận,
Nửa quỉ quái, nửa kia ranh con.

Nhấc lên gánh nặng người da trắng-
Thật kiên nhẫn để mà chịu đựng,
Để che lấp khiếp hãi hinh hoàng
Và ngăn cản dáng vẻ kiêu ngạo;
Bằng diễn thuyết đơn sơ rộng mở,
Phát biểu thẳng thắn một trăm lần,
Để tìm lợi ích cho người khác
Rồi làm luôn ích lợi cho người.

Nhấc lên gánh nặng người da trắng-
Cuộc chiến tàn khốc cho hòa bình-
Mớm cho đầy miệng ăn đói kém,
Rồi bắt bệnh tật ngưng hoành hành;
Và khi lại thật gần đích đến
(Đích đến theo đuổi vì tha nhân)
Lại thấy đám chây lười dốt nát
Làm hy vọng chỉ còn số không.

Nhấc lên gánh nặng người da trắng-
Không phải kỉ luật sắt vua chúa,
Mà là công nô dịch tôi đòi-
Chuyện về hết mọi thứ thường thức.
Hải cảng mình không sao vào được,
Đường sá mình cũng chẳng bước đi.
Nào, cứ sống để mà xây dựng
Rồi chết đi để được ghi công.

Nhấc lên gánh nặng người da trắng,
Gặt hái vụ mùa vẫn như xưa-
Trách cứ từ đám mình cải thiện
Hờn căm từ đám mình gác canh-
Thở than từ đám mình giúp đỡ
(Thật từ từ!) về phía văn minh:-
“Sao đưa chúng tôi khỏi xiềng xích,
Màn đêm Ai Cập thân ái kia?”

Nhấc lên gánh nặng người da trắng-
Chẳng cần chi cúi mình thấp hơn-
Hay phải la lớn vì tự do
Để mà che giấu mình mỏi mệt.
Mặc kệ mình muốn, xì xầm gì,
Mặc kệ mình làm, để lại gì,
Cái đám người ngu ngốc lặng câm
Cứ đè nặng lên cả nhân thần.

Nhấc lên gánh nặng người da trắng!
Đã qua rồi những ngày ấu thơ-
Vòng nguyệt quế ban tặng nhẹ nhàng
Ngợi ca xuôi tai không hiềm thù:
Đến ngay đi, để mà trưởng thành,
Sau chừng ấy năm trời bạc bẽo,
Lạnh, sắc, với hiểu biết đắt giá,
Chỉ trích từ ai ngang hàng mình.


Phân tích của Seryoshka: có thể Kipling nhại ý từ Kinh Thánh khi người Do Thái trách Moishe tại sao lại giải phóng mình ra khỏi Ai Cập vào nơi hoang địa. Ở Ai Cập làm kiếp nô lệ, mà vẫn được ăn uống, nơi hoang địa tự do chẳng có gì bỏ bụng. Tuy nhiên, toàn bộ bài thơ có thể coi như là tác phẩm trào phúng châm biếm chiêu bài "khai hoá" giải thoát người châu Á "man di, mọi rợ" khỏi "nghèo nàn và ngu dốt" (poverty & ignorance) để tiến tới "văn minh hiện đại". Nếu ta biết Kipling viết bài thơ này khi Mỹ sáp nhập quần đảo Phi Luật Tân vào đế quốc Mỹ (tuy còn sơ khai), việc mà tổng thống Mỹ William McKinley gọi là "Đồng hoá thiện chí" (Benevolent assimilation) để biện hộ cho hành động giành giật Phi Luật Tân của y khỏi thực dân Tây Ban Nha và nhập vào đế quốc Mỹ. Sau chiến tranh Phi Luật Tân-Tây Ban Nha với sự "trợ giúp" của Mỹ, Phi Luật Tân độc lập, nhưng sau khi nhận ra mưu đồ đế quốc của Mỹ, người Phi Luật Tân đã tổ chức kháng chiến. Tuy nhiên, kháng chiến thất bại, Phi Luật Tân gần như mất đi hết văn hoá bản địa: tiếng Anh thành ngôn ngữ chính thức thay cho tiếng Tây Ban Nha, người Phi Luật Tân còn chẳng biết tên nước và tên tiếng họ là gì. Quần Đảo Phi Luật Tân (Philippine island) và tiếng Phi Luật Tân (Filipino) đều là theo tên vua Philip II của Tây Ban Nha (Felipe II de España)mà ra cả.
15.00
Trả lời