Thơ » Anh » John Keats
Đăng bởi hongha83 vào 05/03/2008 04:26
I
SEASON of mists and mellow fruitfulness,
Close bosom-friend of the maturing sun;
Conspiring with him how to load and bless
With fruit the vines that round the thatch-eves run;
To bend with apples the moss’d cottage-trees,
And fill all fruit with ripeness to the core;
To swell the gourd, and plump the hazel shells
With a sweet kernel; to set budding more,
And still more, later flowers for the bees,
Until they think warm days will never cease,
For Summer has o’er-brimm’d their clammy cells.
II
Who hath not seen thee oft amid thy store?
Sometimes whoever seeks abroad may find
Thee sitting careless on a granary floor,
Thy hair soft-lifted by the winnowing wind;
Or on a half-reap’d furrow sound asleep,
Drows’d with the fume of poppies, while thy hook
Spares the next swath and all its twined flowers:
And sometimes like a gleaner thou dost keep
Steady thy laden head across a brook;
Or by a cyder-press, with patient look,
Thou watchest the last oozings hours by hours.
III
Where are the songs of Spring? Ay, where are they?
Think not of them, thou hast thy music too,
While barred clouds bloom the soft-dying day,
And touch the stubble plains with rosy hue;
Then in a wailful choir the small gnats mourn
Among the river sallows, borne aloft
Or sinking as the light wind lives or dies;
And full-grown lambs loud bleat from hilly bourn;
Hedge-crickets sing; and now with treble soft
The red-breast whistles from a garden-croft;
And gathering swallows twitter in the skies.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 05/03/2008 04:26
I
Mùa của sương, của độ sây mềm mại
Bạn thân thiết của vầng dương, nung nấu muôn loài,
Cùng âm mưu cho trái ngọt trĩu đầy,
Những dây nho đang bò quanh mái rạ,
Làm cúi gập những lều cây rêu phủ,
Táo nặng cành, và chín mọng, thơm ngon.
Cho bí dày lên, cho vỏ dẻ căng tròn,
Hạnh nhân ngọt. Những bông hoa chậm trễ
Chớm nở cho đàn ong và còn nở nữa
Để chúng tin ngày ấm mãi còn
Bởi mùa Hè đầy ắp tổ ong thơm.
II
Ai chẳng bao lần thấy ngươi trong đụn thóc ?
Kẻ tìm ngươi đôi lúc nhận ra ngươi
Lơ đãng ngồi trên một góc sân phơi
Gió quạt lúa, nhẹ nhàng nâng mái tóc
Trên luống cày ngủ mê, phần nửa gặt,
Say trong mùi hoa thuốc phiện, Lưỡi liềm
Nương tay cho hoa, cỏ ở kề bên:
Và đôi lúc như một người thợ hái
Quả nặng trên đầu, ngươi vững vàng qua suối
Hoặc ngươi kiên trì bên máy ép dõi theo
Những giọt cuối cùng, từng phút từng giây
III
Đâu tiếng hát mùa xuân ? Vâng, đâu, đâu nhỉ ?
Nghĩ đến nó làm chi, ngươi có nhạc của ngươi -
Khi mây giăng như hoa nở chiều tà
Đem sắc đỏ tới mân mê đồng rạ ;
Trong khóm liễu bên sông, theo chiều gió
Bản nhạc buồn của đám muỗi xuống, lên,
Và đàn cừu to từ phía đồi trên
Lớn tiếng be, con dế mèn ca hát
Và giờ đây, giọng nhẹ nhàng, lảnh lót
Con chào mào đang huýt sáo vườn bên,
Chim én họp đàn ríu rít giữa trời xanh.