Thơ » Hungary » József Attila
Đăng bởi hongha83 vào 27/09/2010 19:50
Csókolj, csókolj utóljára,
Fehér karoddal ölelj át,
'sz elmegyek már nemsokára
S szerelmed életem ára,
Csókolj, csókolj és ölelj hát.
Már nem csókol! Nincs, nincs sehol
Én eljöttem, - ő - maradott.
Hűtlen-e már? Jaj! mást csókol!
Érzem, más ki néki bókol,
Más visz néki szép virágot.
Úgy kinlódom! Nappal, éjjel
Csak mindig reá gondolok:
Vaj' kit csókol most ő kéjjel,
Szembe szállva reményemmel,
Hisz tőle oly távol vagyok!
Itt van a boldog pillanat:
Hozzá, haza repülhetek!
Oly lassan halad a vonat,
Oly gyorsan tűnik le a nap!
Viszontlátom-e őt? Egek?!
Hála Isten! Honn vagyok már!
Szívem pattanásig feszül
S azt dobogja: Tán nem is vár!
Csönd fogad, az óra is áll
S szemembe egy porszem repül.
Csókolok egy hideg kezet,
Zokogástól reszket vállam:
Azt hittem: hűtlen, rászedett,
Pedig csak engem szeretett
S szive repedt meg utánam.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi hongha83 ngày 27/09/2010 19:50
Hãy hôn anh đi, hôn anh lần cuối
Ôm anh đi bằng trắng muốt cánh tay
Không lâu nữa anh ra đi vĩnh viễn
Tình yêu em là giá cuộc đời này
Hôn anh, hôn! Ôm anh nhiều nữa!
Em không hôn! Em chẳng có ở đâu!
Anh tới tìm còn em ở lại
Có phải em hôn người khác, em phản bội?
Anh cảm thấy có ai khác tán tỉnh em
Tặng em hoa có người khác tới
Anh đau đớn! Đêm ngày không ngừng nghĩ
Chỉ nghĩ đến em, anh chỉ nghĩ đến em
Em đang hôn ai giờ này say đắm thế
Đối lập với niềm tin hy vọng của anh
Ôi giờ đây anh xa em quá vậy!
Giây phút này, phút giây hạnh phúc
Anh có thể bay về cùng với em yêu
Tàu hoả sao chạy gì chậm thế
Sao lặn đi nhanh vậy hỡi mặt trời
Liệu tôi có gặp em tôi không nhỉ
Cám ơn thượng đế, tôi đã ở một mình
Tim tôi căng muốn vỡ tung lồng ngực
Nó không tin em vẫn đợi chờ
Im lặng đón tôi đồng hồ như dừng chạy
Một hạt bụi bay vào mắt lệ nhoà
Tôi hôn một bàn tay lạnh cóng
Vai tôi run lên thổn thức khóc gào
Tôi cứ tưởng cô nàng không chung thủy
Mỗi mình tôi em chỉ biết yêu
Chỉ mình tôi trái tim em nứt toác!