Những ngày cuối cùng của tháng tám... Mùa thu đã đến gần

Mặt trời đang dần khuất phía chân trời. Cơn mưa dông bất ngờ, không sấm, không chớp đổ ập lên vùng đồng bằng rộng lớn của chúng tôi

Khu vườn trước nhà như cháy lên, bốc khói bởi những tia nắng hoàng hôn và những cơn mưa xối xả

Nàng ngồi bên bàn trong phòng khách, vẻ mặt trầm tư nhìn ra vườn qua cánh cửa mở hé

Tôi biết điều gì đã xảy ra trong tâm trí nàng lúc đó, tôi biết sau một cuộc đấu tranh đau đơn và ngắn ngủi với chính mình vào giây phút đó nàng đã phải đầu hàng cái cảm xúc mà nàng không còn có thể chế ngự được.

Bỗng nhiên nàng đứng dậy, nhẹ nhàng bước ra vườn và biến mất

Một tiếng đồng hồ trôi qua... rồi một tiếng nữa, nàng chưa quay trở lại

Lúc đó tôi đứng dậy, bước ra khỏi nhà, đi theo con đường nhỏ mà tôi hoàn toàn không nghi ngờ rằng nàng đã đi qua

Chung quanh đã tối xầm; đêm đã dần buông. Nhưng trên mặt đất ẩm ướt của con thuyền nhỏ, xuyên qua bóng tối dày đặc vẫn thấy một vật gì đó tròn tròn

Tôi cúi xuống... Đó là một bông hồng vừa hé nụ. Hai giờ trước đây tôi đã thấy chính bông hồng này trên ngực nàng

Tôi cẩn thận nâng bông hoa đã vấy bẩn lên, quay trở lại phòng khách và đặt nó lên bàn, đối diện với chiếc ghế của nàng

Cuối cùng thì nàng cũng đã trở về. Bằng những bước chân nhẹ nhàng, nàng đi xuyên qua căn phòng và ngồi xuống bàn

Vẻ mặt nàng tái đi nhưng sống động hơn. Đôi mắt nửa bối rối, nửa ngập ngừng đảo quanh như tìm kiếm điều gì

Nàng nhìn thấy bông hồng, cầm nó lên. nhìn lên cánh hoa đã nhàu nát, vấy bẩn, và bất ngờ từ mắt nàng tuôn ra những giọt nước mắt

- Vì sao em khóc? - Tôi hỏi

- Về bông hồng này đây. Ông nhìn xem, điều gì đã xảy ra với nó.

Tự dưng tôi muốn nói những lời thật sâu sắc

- Nước mắt của em sẽ làm sạch những vết bẩn này - giọng tôi đầy biểu cảm

- Nước mắt không rửa sạch, nước mắt đốt cháy thêm - nàng trả lời, quay về phía lò sưởi và vứt bông hồng vào ngọn lửa đang tàn

- Lửa còn đốt cháy nhanh hơn nước mắt - nàng bật kêu lên - và đôi mắt tuyệt vời của nàng long lanh hơn bởi những giọt nước mắt ánh lên dữ dội và hạnh phúc

Tôi hiểu rằng, chính nàng cũng đã bị đốt cháy,


Tháng tư, 1878

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)