Đăng bởi Tung Cuong vào 24/06/2020 12:47
Я буду слушать дождь, а в нём ночное лето
Стекает по ветвям хрустальною слезой.
Но небу не отмыть, рыдая до рассвета,
Сердца, что От и До испачканы войной…
Я буду слушать дождь… Не новости из фальши…
Не обещаний блеф предательских вождей…
И мне не угадать, что будет с нами дальше.
Но главное – сейчас беречь родных людей…
Я буду слушать дождь… В нём музыка покоя.
Он будто шепчет мне, что скоро всё пройдёт.
Как хорошо встречать в людской душе – людское…
Как больно замечать, что вместо сердца лёд…
Я буду слушать дождь… Как будто ночью этой
Он мне в последний раз поёт от всей души…
Но прекратится дождь у самого рассвета,
Чтоб мне от пенья птиц опять хотелось жить…
Я буду слушать дождь, ловить руками воду,
Которая с небес в ладонь ко мне летит…
В судьбе любой закат сменяется восходом.
Пусть каждая душа судьбу благодарит…
Идёт по парку ночь, а с ней в обнимку лето…
И счастье их двоих не скрыть и не отнять.
Я буду слушать дождь, а не людей советы…
Ведь чтоб хотелось жить – достаточно обнять…
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 25/06/2020 12:47
Tôi sẽ nghe mưa rơi.., mà trong mưa mang cả đêm hè
Như dòng lệ pha lê chảy theo cành lá.
Khóc nức nở đến bình minh, nhưng bầu trời không rửa sạch sẽ
Bao trái tim hoàn toàn bị vấy bẩn bởi chiến tranh...
Tôi sẽ nghe mưa rơi... Không nghe tin tức dối quanh...
Không nghe lời hứa suông của dàn lãnh tụ phản bội...
Và tôi chịu không đoán nổi, chuyện gì sẽ đến với ta ngày tới.
Nhưng bây giờ, cái chủ yếu là bảo vệ người thân...
Tôi sẽ nghe mưa rơi... Trong tiếng mưa là âm nhạc bình yên.
Mưa như nói thầm với tôi rằng mọi sự qua đi mau chóng.
Gặp chút tình người trong tâm hồn người thấy tuyệt nhất...
Thật đớn đau khi nhận ra thay cho trái tim là giá băng...
Tôi sẽ nghe mưa rơi... Dường như đêm hôm nay
Lần cuối cùng tôi nghe từ đáy lòng tiếng mưa hát.
Nhưng sát lúc bình minh, cơn mưa sẽ ngớt,
Được nghe tiếng chim hót, trong tôi niềm yêu sống chợt dậy lên...
Tôi sẽ nghe mưa rơi, chìa tay hứng từng hạt mưa
Từ trời cao bay xuống lọt vào lòng bàn tay đưa ra đón...
Trong cuộc sống, mọi hoàng hôn đều qua đi thay bằng rạng đông đến.
Mỗi con người nên cám ơn số phận của mình...
Ngoài công viên đang đêm, bóng tối trùm ôm mùa hè...
Và hạnh phúc của mưa đêm không che, không lấy đi được.
Tôi sẽ nghe mưa rơi, mà không nghe mọi người khuyên nhủ...
Vì để muốn sống ta thấy đủ chỉ cần được ôm ấp, vỗ về...