Đăng bởi Tung Cuong vào 10/09/2021 13:13
Я вышла замуж за любовь! Не за удачу,
Не за желанье поскорей родить детей…
Читала в книгах – от любви ночами плачут,
Ещё о том, что быт съедает душу ей…
Я вышла замуж за любовь, и оказалось,
Что недостатков в ней – вагона полтора…
Она то злилась, то словами всё кусалась,
То говорила, что расстаться нам пора…
Я вышла замуж за любовь… Не по расчёту,
А по велению сердечка своего…
Не ожидала от любви большого счёта,
И что платить должна одна, скорей всего…
Я вышла замуж за любовь, она водила
Всегда красиво на свидания меня…
Потом она меня упрёками казнила,
Во всех грехах, без разбирательства, виня…
Я вышла замуж за любовь и проклинала
Свой глупый выбор. Всё не так отныне шло…
Но вот когда с температурой я лежала,
Любовь укутывала, было чтоб тепло…
Потом поила молоком своим горячим,
Что пахло мёдом и заботой, и тогда
Я поняла, что мне любовь давала сдачу…
Я не ценила это чувство никогда…
Я вышла замуж за любовь и всё хотела,
Чтобы она меня любила, берегла…
Чтоб грела душу днём, а ночью грела тело…
Я не давала счастья ей, а лишь брала…
И эта страшная ошибка – невниманье
И нежелание услышать и понять,
Могла разбить всю жизнь однажды утром ранним.
Чтоб не разбить любовь – нельзя её ронять…
Я вышла замуж за любовь… Зачем, не знала…
Не знала сразу, но попозже поняла:
Затем, чтоб я её от вьюги укрывала
И вечерами с тёплым ужином ждала…
Чтоб целовала нежно-нежно на рассвете,
А недостатки чтоб могла не замечать…
И чтобы были на неё похожи дети,
И чтоб была о счастье в паспорте печать…
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 10/09/2021 13:13
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày 10/09/2021 13:17
Có 1 người thích
Tôi lấy chồng vì yêu! Không phải do may mắn,
Không phải do mong được sớm sinh con...
Tôi đọc sách, thấy nhiều người khóc vì tình trắng đêm,
Sách còn nói, cuộc sống đời thường gậm mòn tâm hồn người yêu đến cùng kiệt...
Tôi lấy chồng vì yêu và hoá ra phát hiện:
Thiếu sót trong tình yêu nhiều đến nỗi chất cả toa tàu rưỡi mới đầy...
Tình yêu khi lên cơn tức giận, khi cào cấu bằng lời,
Khi bảo hai ta đến lúc chia tay rồi đó...
Tôi lấy chồng vì yêu... chẳng theo tính toán,
Mà theo mệnh lệnh của trái tim...
Không mong đợi từ tình yêu khoản thưởng to,
Mà tôi phải một mình thanh toán cho trước hết...
Tôi lấy chồng vì yêu, được tình yêu dẫn dắt
Luôn đưa tôi tới chỗ hò hẹn tuyệt vời...
Sau này, tình yêu tra tấn tôi bằng bao lời quở trách không thôi,
Trong mọi lỗi lầm, không cần biết thực hư, chỉ lo kết tội...
Tôi lấy chồng vì yêu và nguyền rủa mãi
Sự lựa chọn ngu ngốc của tôi. Mọi sự diễn ra có đúng ý tôi đâu...
Nhưng khi tôi phải nằm xuống do sốt cao,
Tình yêu quấn chăn, cho tôi mau thấy ấm...
Rồi đưa sữa nóng cho tôi uống,
Sữa toả mùi mật ong và sự quan tâm
Và lúc này, tôi hiểu tình yêu đã trả lại phần quà cho tôi...
Nhưng tôi chẳng bao giờ coi trọng tình cảm ấy...
Tôi lấy chồng vì yêu và luôn mong ước
Tình yêu phải thương yêu, phải bảo vệ tôi...
Để ban ngày, nó sưởi ấm tâm hồn, còn ban đêm làm người tôi ấm hơn...
Tôi không ban hạnh phúc cho tình yêu mà luôn chỉ nhận,
Sai lầm nghiêm trọng này - là thiếu quan tâm, chú ý,
Không muốn hiểu và chẳng muốn nghe-
Dễ phá tan cuộc đời một lần, vào lúc sớm mai,
Muốn không giết chết tình yêu, nhớ đừng làm rơi mất nó...
Tôi lấy chồng vì yêu. Để làm gì, tôi chưa rõ...
Không biết ngay lập tức, nhưng sau đó hiểu ra:
Để tôi quấn chăn ấm cho tình yêu phòng xa bão tuyết trong nhà,
Và chiều tối, tình yêu ngồi đợi bên bàn ăn ấm cúng...
Và hôn tôi, lúc rạng đông, dịu dàng, say đắm,
Để tôi không quá soi những khiếm khuyết của nhau...
Và để con cái trông giống tình yêu,
Và để hộ chiếu đóng dấu ghi danh “Hạnh phúc”...