Đăm đắm xưa trầm mặc
Mắt em ôm chặt cả vùng trời
Ôm hồ vực nắng trôi
Gom tuyệt trần hương sắc.
Kỳ diệu mắt nay mời
Toàn tâm thân, chơi vơi
'Rơi tự do'! cao ngất
Trong thẳm sâu động mắt.
Nguồn: Yêu có nguội dần? (thơ), Huy Dung, NXB TP Hồ Chí Minh, 2002