Thơ » Việt Nam » Cận đại » Hoàng Văn Hoè
妙解咸韶太古音,
朝朝兀立嶧陽岑。
同聲苦憶丹山伴,
孤抱雲和瑟到今。
Diệu giải hàm thiều thái cổ âm,
Triêu triêu ngột lập Dịch Dương sầm.
Đồng thanh khổ ức đan san bạn,
Cô bão Vân Hoà sắt đáo kim.
Khúc nhạc thiều huyền diệu có từ thời thái cổ
Sớm sớm âm vang cao vút bên núi Dịch Dương
Cùng với tiếng khổ hận của bạn bên núi vua ở
Một mình ôm cây đàn sắt Vân Hoà cho đến nay
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 18/12/2008 22:07
Khúc nhạc diệu huyền tự cổ đây
Dịch Dương cao vút trước ban mai
Núi đan hoa diệu than sầu hận
Đàn sắt riêng mình giữ đến nay
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 10/02/2017 19:48
Nhạc thiều huyền diệu từ xưa
Sớm mai tiếng địch cao vời ngàn non
Hận lòng bên núi Dịch Dương
Vân Hoà đàn ấy riêng ôm một mình
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 23/08/2019 16:04
Nhạc thiều huyền diệu cổ thời,
Âm vang sớm sớm vút trời Dịch Dương.
Núi đan tiếng bạn sầu thương,
Vân Hoà đàn sắt vấn vương một mình.