Đăng bởi hongha83 vào 07/01/2010 20:46
The old house by the lindens
Stood silent in the shade,
And on the gravelled pathway
The light and shadow played.
I saw the nursery windows
Wide open to the air;
But the faces of the children,
They were no longer there.
The large Newfoundland house-dog
Was standing by the door;
He looked for his little playmates,
Who would return no more.
They walked not under the lindens,
They played not in the hall;
But shadow, and silence, and sadness
Were hanging over all.
The birds sang in the branches,
With sweet, familiar tone;
But the voices of the children
Will be heard in dreams alone!
And the boy that walked beside me,
He could not understand
Why closer in mine, ah! closer,
I pressed his warm, soft hand!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 06/01/2010 20:46
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 06/01/2010 20:47
Ngôi nhà cổ cạnh rặng cây tần
Đang đứng im lìm dưới bóng râm
Ngoài kia, trên dải đường lát sỏi
Rập rờn sáng tối bóng rung rinh
Tôi nhìn cửa sổ nhà giữ trẻ
Mở rộng trông ra khoảng khí trời
Khuôn mặt thơ ngây đàn em bé
Chẳng còn đâu nơi ấy nữa rồi
Một con chó giữ nhà to lớn
Đang đứng ngay bên cửa ra vào
Nó ngóng tìm những người bạn nhỏ
Có bao giờ trở lại nữa đâu
Chúng không còn bước dưới rặng tần
Cũng hết rỡn đùa trong phòng lớn
Tĩnh lặng, bóng râm và buồn vắng
Trùm lên mọi thứ vẻ âm thầm
Bầy chim hót vang trên cành lá
Giọng ngọt ngào êm dịu, thân thương
Nhưng tiếng rỡn đùa bầy trẻ nhỏ
Chỉ còn nghe trong mộng đêm trường
Còn bé em đang bước cạnh tôi
Chẳng thấu giùm tôi nỗi bồi hồi
Khi tôi ôm lấy em thật chặt
Xiết bàn tay nóng hổi không rời