Qua ngưỡng cửa dạo này tôi cứ thấy
Hiển hiện ngày tang tóc các em tôi
Khiêng tôi đi, - chiếc quan tài chật chội
Thấy thì giờ hun hút nước sông trôi

Ôi ngưỡng cửa, hãy đẩy xa tục khách
Để vững lòng tôi tiếp bạn đồng thanh
Và trước hết, hãy là đê, là đập
Chặn triều dâng cùng bão biển dữ dằn!

Để bên trong hồ ru tôi gợn sóng
Xa lái, đò, hoa nở bến hoang vu
Như huyền thoại, bầy thiên nga di động

Ngọn non tây tan ảo giác, sương mù
Chân trời sáng lướt từng dòng thơ mộng
Nhìn đáy hồ không choáng ngợp, âu lo


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)