Bài thơ được viết bằng tiếng nước ngoài nhưng chưa có nguyên tác, xin mời xem bản dịch.
Nếu bạn có thông tin về nguyên tác của bài thơ, xin mời gửi vào bình luận ở dưới.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Núi rền rĩ rạn bung phía dưới
Theo nhịp búa tôi bổ xuống nặng nề
Từng nhát xói sâu vào lòng núi
Lần theo tiếng vọng quặng trong lòng
Mịt mù trong bóng đêm sơn cước
Kho của chìm đang lấp lánh phát quang
Với châu báu tầng tầng lớp lớp
Giữa các vân hồng biếc ánh kim
Trong đêm thẳm phút yên bình hiện rõ
Phút bình yên mãi mãi thẳm sâu
Cuốc nữa búa ơi khi ngươi đang bị cấm
Đi đến tận cùng điều đang bị giấu che
Thời trai trẻ tôi thấy bao phấn khích
Khi đếm sao giăng giăng khắp trời cao
Chân bước giữa đường đầy hoa xuân sắc
Phút yên bình thơ trẻ ngập trong tôi
Tôi giã từ niềm hân hoan mặt đất
Tới mịt mù chốn địa đạo thẳm sâu
Bỏ lại lời ca ngọt ngào trên đồng cỏ
Trong tiếng búa đào nơi giếng mỏ thiêng liêng
Lần đầu tien khi tôi bước xuống
Nét ngỡ ngàng hiện rõ nơi nơi
Kẻ đưa rước - vị thần nơi thăm thẳm
Lối trần ai rộng mở đón chào
Nhưng chưa gặp vị thần nào mách bảo
Loại những gì đang choán ngợp hồn tôi
Vẫn chưa có lấy một tia hy vọng
Quét sạch bóng đêm trong chốn ngục tù
Có lẽ nào tôi làm điều lầm lỗi
Khi kiếm tìm chân lý nơi đây
Nhưng nếu tìm chân lý nơi cao ấy
Ánh sáng chói loà sẽ che khuất mắt tôi
Không, đi xuống mới là đường cần đến
Chốn yên bình mãi mãi dưới sâu kia
Cuốc nữa búa ơi khi ngươi đang bị cấm
Đi đến tận cùng điều đang bị giấu che
Búa, hãy cuốc theo lối đường đã mở
Cuốc cuốc đi cho đến chót cuộc đời
Ánh nắng sớm còn đâu tràn ngập
Thì tia đời liệu có toả nơi nao.