Đăng bởi thanhbinh82_tp vào 19/03/2007 13:29, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi hongha83 vào 20/12/2017 09:58
Der bleiche Heinrich ging vorbei,
Schön Hedwig lag am Fenster.
Sie sprach halblaut: »Gott steh' mir bei,
Der unten schaut bleich wie Gespenster!«
Der unten erhub sein Aug' in die Höh',
Hinschmachtend nach Hedewigs Fenster.
Schön Hedwig ergriff es wie Liebesweh,
Auch sie ward bleich wie Gespenster.
Schön Hedwig stand nun mit Liebesharm
Tagtäglich lauernd am Fenster.
Bald aber lag sie in Heinrichs Arm.
Allnächtlich zur Zeit der Gespenster.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 19/03/2007 13:29
He-vic xinh tươi nằm bên cửa sổ,
Thấy Hen-ry nhợt nhạt bước chân qua.
Nàng khẽ nói với mình: Ôi lạy Chúa,
Người dưới kia trông nhợt nhạt như ma!
Người dưới kia ngước nhìn lên cửa sổ,
Mắt nhìn nàng bao mê đắm thiết tha,
He-vic xinh xốn xang, lòng khốn khổ,
Nàng cũng thành kẻ nhợt nhạt như ma.
Và ngày ngày nàng đứng bên cửa sổ,
Buồn tương tư ngóng đợi kẻ đi qua.
Rồi đêm đêm nằm trong tay người ấy,
Cũng vào giờ hiển hiện của yêu ma.
Gửi bởi sabina_mller ngày 23/06/2007 16:00
Die Fensterschau
Der bleiche Heinrich ging vorbei,
Schön Hedwig lag am Fenster.
Sie sprach halblaut: »Gott steh' mir bei,
Der unten schaut bleich wie Gespenster!«
Der unten erhub sein Aug' in die Höh',
Hinschmachtend nach Hedewigs Fenster.
Schön Hedwig ergriff es wie Liebesweh,
Auch sie ward bleich wie Gespenster.
Schön Hedwig stand nun mit Liebesharm
Tagtäglich lauernd am Fenster.
Bald aber lag sie in Heinrichs Arm.
Allnächtlich zur Zeit der Gespenster.