Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Hà Văn Thuỳ » Thời gian gom nhặt (1999)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 12/10/2015 14:12
Mái đình nào không lượn một đường cong
Viên ngói nào không xám màu rêu phủ
Và bia đá, thời gian nắng gió mỏi mòn
Nói những gì, tôi chưa rõ…
Thăm thẳm dòng sâu sông Hoá đỏ ngầu
Ở khúc nào con voi xưa ra trận?
Ngọn dáo cổ đền đài trong im lặng xa sâu
Nói những gì tôi chưa rõ…
Tháng năm phai màu tóc trên đầu
Những vầng trán hằn nếp nhăn từng trải
Như nến tắt, thời gian là gió thổi
Mất những gì, tôi đã biết đâu!
Những câu ca năm tháng dãi dầu
(người đã khuất, chút tâm tình gửi lại)
Rơi rụng giữa luống cày lầm lũi
Mất những gì, tôi đã biết đâu?
Tôi nhìn anh, đôi mắt màu nâu
Có ngọn lửa nào cháy lên sáng thế:
- Con rồng ấy là vóc hình thời Lý
Viên ngói Trần riêng nét hoa văn.
Mũi tên Hùng bay mấy nghìn năm
Thanh kiếm Lê thon hình lá lúa
Hổ Đội, Ô trình… một thời đồn trú
Những tên làng gợi nhớ Lý Bôn…
Anh lọc ra từ những vật thường
Chiếc còng sắt ngục tù, mảnh máy bay giặc Mỹ
Bông lúa đầu nơi ruộng vừa lấn biển
Cỗ máy đầu xưởng máy mới khai sinh.
Con người đi không dừng để ngắm mình
Những thế kỷ xô áo lên trước
Đánh thức thời gian tim anh gom nhặt
Từ tro tàn, lửa thắp sáng tương lai…