Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Giáng Vân » Đường gió (2013) » Phần I: Đường gió
Đăng bởi tôn tiền tử vào 11/08/2019 07:57
Câu thơ đã viết
Giống như hơi thở
Đã thở rồi.
Không thở sẽ chết
Nhưng không thể còn thở lại
*
Lại bắt đầu nỗi nhớ
Ngay từ khi anh dời chân đi
Ngay cả khi
Anh vẫn còn ở bên
Nhớ như cơn đói
Một cơn đói truyền kiếp
*
Thơ
Không có gì rõ rệt
đến bất thần như nước
nếu biết rõ
thơ sẽ không đến
*
em bắt đầu viết
như gió bắt đầu thổi
như ánh sáng bắt đầu toả rạng
như khởi lên trong không
một tiếng gọi
*
con đường
chạy trong im lặng
giống như một mối tình
không lượn sóng
không hát lên
không ai thấy nó tồn tại
*
vệt sóng loang xa
rồi mất
mặt trời lên
rồi tắt
những buồn nhớ
đã tuyệt mù
*
cuộc đời chúng ta
ngắn ngủi sao
mới đó thôi đã già lão
cuộc đời chúng ta dài sao
trả mãi
không hết nợ
*
rồi chúng ta
vì sao bên nhau
có phải
trên một con đường xa lắc
ai cũng thấy đơn độc
*
Quên
Như một vệt nước
bốc hơi.
Ngay cả một dòng sông
Cũng chết.
*
những bức hoạ
là kí ức của ngày hôm nay
ngày hôm sau
chúng ta đã trôi đi
không biết ở chốn nào
*
mến thương
như những mạch nước
an nhiên
lan đi trong đất
chữa lành những trái tim đau
*
tình yêu
ngay từ khi sinh ra
đã thiết lập một trật tự
một trật tự
luôn đổi thay và mong manh
*
đau khổ
bản ngã của ta tổn thương
hạnh phúc
bản ngã của ta được vuốt ve
không khổ đau
không hạnh phúc
bản ngã của ta ở đâu?