Thơ » Nga » Fyodor Sologub
Đăng bởi hảo liễu vào 30/04/2015 18:16
Туман не редеет
Молочною мглою закутана даль,
И на сердце веет
Печаль.
С заботой обычной,
Суровой нуждою влекомый к труду,
Дорогой привычной
Иду.
Бледна и сурова,
Столица гудит под туманною мглой,
Как моря седого
Прибой.
Из тьмы вырастая,
Мелькает и вновь уничтожиться в ней
Торопится стая
Теней.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hảo liễu ngày 30/04/2015 18:16
Sương mù mãi không tan,
Xa mờ màu trắng sữa,
Khiến nỗi buồn man mác
Trong tim ta khôn nguôi.
Mối quan tâm thường ngày
Cuốn ta vào công việc
Theo đường quen chân ta
Ngày lại ngày đều bước.
Ảm đạm và nghiêm khắc
Thành phố trong sương mù
Tiếng ồn ào vang dội
Nghe như sóng vỗ bờ.
Trên phố tối ảo mờ
Bao bóng người xuất hiện
Thấp thoáng trong màn sương
Khuất xa rồi tan biến...