15.00
2 bài trả lời: 1 bản dịch, 1 thảo luận

Đăng bởi thanhbinh82_tp vào 12/07/2007 15:49, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 18/07/2010 22:27

Lover's seat

Im Abend sind wir steile grünbebuschte Dünenwege hingeschritten.
Du ruhst an mich gedrängt. Die Kreideklippe schwingt ihr schimmerndes Gefieder über tiefem Meere.
Hier, wo der Fels in jäher Todesgier ins Leere
Hinüberlehnt, sind einst zwei Liebende ins weiche blaue Bett geglitten.

Fern tönt die Brandung. Zwischen Küssen lausch ich der Legende,
Die lachend mir dein Mund in den erglühten Sommerabend spricht.
Doch tief mich beugend seh' ich wie im Glück erstarren dein Gesicht
Und dumpfe Schwermut hinter deinen Wimpern warten und das nahe Ende.


In trong Die Aktion, 4-12-1911.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Diễm Châu

Buổi chiều chúng ta đã trèo lên
   những con đường dốc trên những đụn cát
   có những bụi cây xanh.
Em nằm dài ép sát vào tôi.
   Tảng đá vôi ngầm đu đưa bộ lông chim lấp lánh
   trên vùng biển sâu.
Nơi đây, nơi ngọn núi đá
   trong một cơn thèm chết đột ngột tựa mình vào
Trống không, ngày nọ có hai người tình
   đã trườn xuống
   chiếc giường xanh êm.
Xa xa vang dậy những ngọn sóng dội lại.
   Giữa hai nụ hôn tôi lắng nghe
   câu truyện thần kỳ,
Mà môi em tươi cười
   trong buổi chiều hè nhuộm thắm
   nói với tôi.
Nhưng khi nghiêng mình thật sâu
   tôi thấy như trong niềm hạnh phúc giá băng lại
   khuôn mặt em
Và chờ đợi sau hàng mi em
   là một nỗi muộn phiền âm ỉ và
   chung cuộc đã gần.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Nguyên bản

Lover's Seat


Im Abend sind wir steile grünbebuschte Dünenwege hingeschritten.
Du ruhst an mich gedrängt. Die Kreideklippe schwingt ihr schimmerndes Gefieder über tiefem Meere.
Hier, wo der Fels in jäher Todesgier ins Leere
Hinüberlehnt, sind einst zwei Liebende ins weiche blaue Bett geglitten.

Fern tönt die Brandung. Zwischen Küssen lausch ich der Legende,
Die lachend mir dein Mund in den erglühten Sommerabend spricht.
Doch tief mich beugend seh' ich wie im Glück erstarren dein Gesicht
Und dumpfe Schwermut hinter deinen Wimpern warten und das nahe Ende.


1914
Chưa có đánh giá nào
Trả lời