Mối tình trẻ, nàng trao tôi,
Một buổi tối, khu rừng dịu mát.
Làng xóm ướp hương thơm ánh hoàng hôn,
Và tiếng chim cúc cu cùng lên tiếng gáy.
Trên những con đường mòn quanh co bụi rậm,
Đến tận âm u nơi ngự trị của thần rừng.
Chúng mình đi bên nhau, lãng quên thế giới,
Trong giấc mơ ngạo nghễ dâng trào.

Từ trong mọi ngóc ngách đêm đen,
Khúc hôn ca dâng lên những dây đàn run rẩy.
Từ rặng thông và những bụi tầm xuân,
Dâng lên, cỏ ba lá trên sườn đồi rải rác.
Trong đám mây lấp lánh một điểm bạc,
Ngôi sao Hôm nhìn xuống, uy nghi.
Chúng mình ngã vào vòng tay nhau ghì chặt,
Cảm nhận hai trái tim trong lồng ngực đập dồn.

Hai đứa cùng đi xuống thung lũng bên nhau,
Nơi dòng suối khe khẽ nhẹ nhàng toả sáng.
Nơi nguồn nước, bằng một miếng vỏ cây ta uống,
Để dịu bớt đôi môi rát bỏng những nụ hôn.
Qua đồng cỏ rực rỡ hoa lan đất,
Chúng mình chậm chậm đi, ngây ngất bởi mùa hè.
Đầy xáo động, tâm trí lên cơn sốt,
Chúng mình bên nhau cùng ngắm sao trời.


Bài thơ trên nằm trong tập "Những bài ca về thiên nhiên hoang dã và về tình yêu" (Vildmarks och kärleksvisor) xuất bản năm 1895

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)