Em cười bằng hàm răng trắng ngần
Bằng môi hồng lấp lánh
Mắt sáng lên như vừng trăng non
Không bao giờ thôi trẻ
Em quấn thắt lưng
Bằng bàn tay uyển chuyển
Như bàn tay trong điệu nhảy đầu tiên

Em giữ được dù qua bao năm tháng
Một dáng hình rắn rỏi thanh tao
Và tóc em
Vẫn óng ả như dầu như vàng!
Em hãy đến, chúng mình sẽ quên
những vết thương nhức nhối trong tim!
Trong đồng cỏ kia, mùa xuân
Đã cắm hoa đầy kín miệng bình

Điều mà những nhà thơ dở hơi hát mãi
Rằng thời gian và hạnh phúc sẽ qua đi
Dĩ nhiên là đúng nhưng chỉ với những gì họ nói
Còn với chúng ta đó là sự dối lừa
Đôi cánh trẻ trung đem chúng ta đi
Xa những gánh nặng và nỗi đau trần thế
Trong mùa xuân dù muộn của chúng mình


Bài thơ trên nằm trong tập "Những bài ca về thiên nhiên hoang dã và về tình yêu" (Vildmarks och kärleksvisor) xuất bản năm 1895

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)