Thơ » Nga » Eduard Asadov
Đăng bởi xinbac-tibo vào 27/07/2007 11:31
Любим мы друг друга или нет?
Кажется: какие тут сомненья?
Только вот зачем, ища решенья,
Нам нырять то в полночь, то в рассвет?
Знать бы нам важнейший постулат:
Чувства, хоть плохие, хоть блестящие,
Теплые иль яростно горящие,
Все равно: их строят и творят.
Чувства можно звездно окрылить,
Если их хранить, а не тиранить.
И, напротив: горько загубить,
Если всеми способами ранить.
Можно находить и открывать
Все, буквально все, что нас сближает.
И, напротив: коль не доверять,
Можно, как болячки ковырять,
Именно все то, что разделяет.
То у нас улыбки, то терзания,
То упреков леденящий душ,
То слиянье губ, и рук, и душ,
То вражда почти до обожания.
То блаженство опьяняет нас,
То сердца мы беспощадно гложем,
Осыпая ревностями фраз,
Но причем ни на день, ни на час
Разлучиться все-таки не можем.
Кто ж поможет разгадать секрет:
Любим мы друг друга или нет?
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi xinbac-tibo ngày 27/07/2007 11:31
Liệu chúng mình có yêu nhau hay không?
Có vẻ như: không nghi ngờ thì phải
Chỉ một điều, khi đi tìm lời giải
Lại băn khoăn khi gần sáng, khi nửa đêm.
Có lẽ ta cần nhớ điều quan trọng:
Tình cảm con người dù dở dù hay
Dù giận dữ hay ấm áp nồng say
Dù sao thì cũng chỉ vì gây dựng.
Tình cảm có thể chắp cánh như sao
Nếu như giữ gìn mà không hành hạ
Và, ngược lại: tìm mọi cách đập phá
Nếu bằng mọi cách để làm cho đau.
Có thể tìm ra, có thể mở ra
Tất cả những gì mà ta tiếp cận.
Và, ngược lại: nếu như không tin tưởng
Có thể bóc như vảy kết trên da
Tất cả những gì làm cho cách xa.
Khi đau khổ, khi mỉm cười với nhau
Khi lòng giá băng vì lời trách mắng
Khi tâm hồn, bàn tay, bờ môi bừng sáng
Khi hận thù, ghét bỏ đến là yêu.
Khi hạnh phúc bao trùm lấy hai ta
Khi con tim giày vò không thương xót
Những lời giận dỗi hờn ghen ta rắc
Nhưng dù sao, không một ngày, một giờ
Hai chúng mình có thể sống cách xa.
Có ai giúp ta giải được điều rằng:
Liệu chúng mình có yêu nhau hay không?