Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại

Đăng bởi Ngọc Anh Lê vào 13/06/2008 23:37, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 14/06/2008 02:39

1.
phải rồi, phải rồi em
trong trường hợp nào, thì, chúng ta cũng không thể xa nhau
khi rắn địa đàng đã can gián nàng đừng hái lầm trái cấm
nàng khăng khăng đưa tay
ngắt lấy cho mình
trái hạnh phúc chín
nàng đã chọn địa ngục
vì đó mới chính là nơi để sống
nàng đã chọn bóng đêm
vì đó mới chính là nơi để chúng ta trở về sau những hành trình mơ ước tan hoang
không cách nào khác hơn
khi chúng ta vẫn chưa soi thấy mặt mình trong những lần lệ ứa

2.
phải rồi, phải rồi em
trong trường hợp nào, thì, chúng ta cũng không thể xa nhau
khi trái tim mách bảo với chàng rằng
chính tình yêu mới thực là lẽ sống
mặc dù khu vườn ta
đã bắt đầu mọc lên những hàng cây thảng thốt
rễ nhẫn nhục vươn dài
cắm sâu lòng đất ải
chúng ta chưa làm người
đã biến thành thú vật

3.
phải rồi, phải rồi em
trong trường hợp nào, thì, chúng mình cũng không thể xa nhau
nếu thánh Moise không thấy được đất hứa
chỉ vì một lần lỡ không tin nơi quyền phép thiêng liêng của Chúa
thì anh và em
nếu có vì yêu nhau
mà phải cắn môi mình bật máu
cũng đến thế mà thôi
có sá gì đất hứa
khi sự sống ngộp hơi
em phải thấy
mỗi hoàn cảnh khắt khe
là một chiếc lò rèn
nung tim ta thành sắt
luyện tình yêu ta thành ngọc
(một khối ngọc u buồn và khi không đêm đêm nhỏ lệ)

có sợi dây nào
buộc được hồn phiêu lạc?
có nhân danh nào
cản được tình yêu chín?
ta sống cho ngày mai
bằng hôm nay khinh bạc
loài bò sát không tên
đeo rất nhiều mặt nạ

tôi cám ơn những người
đã mong sớm thấy cuộc tình tôi non yểu

nếu có được kiếp sau
tôi chọn đời bóng tối

nguyện hạnh phúc thắp sáng nàng
trong tình yêu tôi đau đớn

4.
phải rồi, phải rồi em
trong trường hợp nào, thì, chúng ta cũng không thể xa nhau
khi con sông quanh co cuối cùng cũng tìm đường ra biển
nên cay cực bao nhiêu
cũng không thể phạt ngã được tình ta chất ngất
nguyện tình yêu nàng như rắn quấn quanh cổ tôi

5.
phải rồi, phải rồi em
trong trường hợp nào, thì, chúng ta cũng không thể xa nhau
ngay khi ngọn dao từ tay anh
cắm xuống ngực em rất ngọt
(một ngày kia lúc em sinh lòng bội bạc)
và anh sống âm thầm
trong hận thù với biết bao nguyền rủa
như những ngọn giáo dài đâm nát tâm hồn anh

(tên điên rồ khăng khăng nghĩ tình yêu là lẽ sống)
nếu sửa được kiếp này
tôi sẽ nguyện làm người mất trí

6.
phải rồi, phải rồi em
trong trường hợp nào, thì, chúng ta cũng không thể xa nhau
khi lá còn trên cây, hoa còn nở, mưa còn bay
và nhất là trái tim còn chưa định được ngày ngừng đập
chúng ta còn yêu nhau
hiển nhiên như mặt trời mỗi sáng
và cũng hiển nhiên
như đời sống chúng ta đang bị ngộp hơi
bởi bàn tay của chính những người thân thích
nguyện hạnh phúc tôi mãi ngọt
như lưỡi dao kề bên ngực nàng, chói lọi

ta chỉ hết đời mình
khi qua giờ phút đó


(12-68)

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]