Sợi buồn rớt tận đêm trăng
Tâm xao xác lắm mà khoăn khoắn đời
Dõi mây vô định mắt ơi!
Tìm niềm vui ấy hợt hời chẳng sao.

Gọi Người, Người ở chốn nao...
Thanh trong quang đãng Trời cao ẩn mình
Con biết Người chẳng làm thinh
Xin Người chỉ dạy lời Kinh tiếng Người.

Hồn Biển-Cảm hoạ cùng nữ sỹ Tú Yên
8/5/2017