Trăng ru sao trong giấc mộng êm đềm
Như ta đêm nay với mình lặng lẽ
Hát câu ru mình giữa ánh trăng mơ
Cơn đau sầu dù dâng lên rất khẽ
Nhỡ đâm tim mình một vết bâng quơ
Và tinh tú say mộng, ta tỉnh mộng
Gió dặt dìu buốt cả buồng tim ấm
Ranh giới đau thương đường biên rất mỏng
Mà bước chân qua vô tình đã giẫm
Vì tinh tú đêm nay tròn giấc biếc
Ta nghe mình trăn trở giữa canh thâu
Nhìn niềm vui bỏ ta mà trốn biệt
Mặc con tim sầu man mác niềm đau
Sao yên thinh vì vầng trăng ru hát
Ta trở mình bởi đêm vắng lặng câm
Ngọn cây nào trong gió lay xô dạt
Như buồng tim đau khép kín lặng thầm
Dầu ngoài kia đời gió giông biết mấy
Đêm trường, cơn gió nổi, then không cài
Mai đời vẫn vậy và ta phải dậy
Nhưng Mặt Trời lên rọi ánh ban mai
Thì ngày mai sẽ là một ngày khác
Chỉ đêm nay ta với mình ở lại
Nhìn đêm điêu tàn và ngày xơ xác
Trăng vẫn ru cho vì sao mê mải
Đêm vẫn trôi và đời ta vẫn thế
Vì ngày mai không phải là ngày mai
Dầu đêm tàn và trời lu bóng xế
Dầu ánh trăng ru một đêm rất dài
Thì ta vẫn chưa thôi say với mình
Uống cạn đêm-trắng-đau-cay-rất-nhạt
Và vì tinh tú vẫn ngủ lặng thinh
Để gió đêm nay một mình phiêu bạt
Hàng cây thiu thiu thoi thóp giật mình
Lòng đêm sâu còn lòng người thì cạn
Nói làm chi câu trọn nghĩa vẹn tình
Đêm trăng tàn ta với mình bầu bạn
Để người đi theo cơn gió ngang trời...

17.07.2023