Đăng bởi Hà Như vào 11/01/2013 16:10
遲遲花日上帘鉤,
盡日無人獨倚樓。
蝶使蜂媒傳客恨,
鶯梭柳線織春愁。
碧雲信斷惟勞夢,
紅葉成詩想到秋。
幾許別離多少淚,
不堪重省不堪流。
Trì trì hoa nhật thướng liêm câu,
Tận nhật vô nhân độc ỷ lâu.
Điệp sứ phong môi truyền khách hận,
Oanh thoa liễu tuyến chức xuân sầu.
Bích vân tín đoạn duy lao mộng,
Hồng diệp thành thi tưởng đáo thu.
Kỷ hử biệt ly đa thiểu lệ,
Bất kham trùng tỉnh bất kham lưu.
Nắng xuân đẹp từ từ chiếu lên móc rèm
Suốt ngày không có ai một mình tựa lầu
Sứ bướm mai ong truyền đi nỗi hận của khách
Thoa oanh sợi liễu dệt nên sầu xuân
Mây biếc dứt tin chỉ còn nhận được trong mơ
Lá thắm đề thơ phải đợi thu sang
Ly biệt bấy lâu hiỏ bao là lệ
Không chịu nổi khi tỉnh giấc lệ lại tuôn trào
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Hà Như ngày 11/01/2013 16:10
Có 1 người thích
Ngoài rèm nắng đẹp đã lên lầu
Suốt buổi mình chờ khách thấy đâu
Sứ bướm mai ong đưa tiếp hận
Thoa oanh tơ liễu dệt thêm sầu
Mây xanh tin dứt mong trong mộng
Lá thắm thơ thành đợi tới thu
Đã bấy biệt ly bao lệ chảy
Tỉnh không chịu nổi lệ tuôn trào
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 20/08/2020 10:58
Nắng xuân đẹp chiếu móc rèm châu,
Suốt buổi không ai mình tựa lầu.
Sứ bướm mai ong truyền hận khách,
Thoa oanh sợi liễu dệt xuân sầu.
Mây xanh tin chỉ còn trong mộng,
Lá thắm đề thơ đợi đến thu.
Ly biệt bấy lâu bao lệ nhỏ?
Không cam lúc tỉnh lệ tuôn trào.