Đăng bởi Trần Đông Phong vào 16/08/2014 22:29
青燈黃卷業精勤,
詞麗光華格調新。
氣骨孤高冬野客,
襟懹瑩潔北窗人。
壇森旗鼓詩中伯,
紙落雲煙筆下神。
晝永西軒清夢熟,
池塘叩色一般春。
Thanh đăng hoàng quyển nghiệp tinh cần,
Từ lệ quang hoa cách điệu tân.
Khí cốt cô cao Đông Dã khách,
Khâm hoài oánh khiết Bắc song nhân.
Đàn sâm kỳ cổ thi trung bá,
Chỉ lạc vân yên bút hạ thần.
Trú vĩnh tây hiên thanh mộng thục,
Trì đường khấu sắc nhất ban xuân.
Người văn nhân thường thắp đèn khuya để đọc sách, nghề đã tinh lại chuyên cần,
Lời văn lộng lẫy, sáng sủa, đẹp, nhiều nét mới mẻ.
Khí phách, cốt cách cao mà cô độc như Đông Dã,
Tấm lòng trong sáng, tinh khiết như bài “Bắc song tam hữu”.
Trên thi đàn rợp bóng cờ, tiếng trống, là người đứng đầu,
Bút viết xuống giấy như mây mờ, khói toả, thực là có thần.
Suốt ngày ở mái hiên phía tây miên man trong giấc mơ thanh cao,
Ao nhà phủ đầy sắc màu mùa xuân.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Trần Đông Phong ngày 16/08/2014 22:29
Đèn khuya đọc sách chuyên cần
Văn hay điệu mới lời càng sáng tươi
Khí cao Đông Dã tình người
Bắc Song tình bạn sáng ngời ánh sao
Thi đàn cờ trống đứng đầu
Khói mây cuốn giấy bút hoa có thần
Hiên tây một giấc miên man
Ao nhà rợp bóng ngập tràn sắc xuân.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 23/01/2019 11:11
Văn nhân đọc sách, rất chuyên cần,
Mới mẻ lộng lẫy đẹp lời văn.
Đông Dã cô đơn cao khí phách,
Bắc song tình bạn tình trong ngần.
Thi đàn đứng đầu rợp cờ trống,
Bút viết khói mây thực có thần.
Hiên tây suốt ngày miên man mộng,
Ao nhà đầy sắc phủ màu xuân.