Thơ » Mỹ » Carl Sandburg
Đăng bởi ngo_ai_nee vào 14/07/2007 13:41
I am riding on a limited express, one of the crack trains
of the nation.
Hurtling across the prairie into blue haze and dark air
go fifteen all-steel coaches holding a thousand people.
(All the coaches shall be scrap and rust and all the men
and women laughing in the diners and sleepers shall
pass to ashes.)
I ask a man in the smoker where he is going and he
answers: "Omaha."
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi ngo_ai_nee ngày 13/07/2007 13:41
Tôi đi trên xe lửa tốc hành, con tàu của niềm tự hào dân tộc.
Con tàu lướt trên thảo nguyên, qua khói sương, mười lăm toa với cả nghìn hành khách.
(Tất cả các toa tàu rồi sẽ thành một chùm sắt gỉ và tất cả hành khách cười trong toa ăn, toa ngủ rồi sẽ trở thành tro).
Tôi hỏi một người đàn ông trong toa hút thuốc: đi về đâu, và người ấy trả lời: “Omaha”.