Thơ » Pháp » Boris Vian
Đăng bởi hongha83 vào 30/12/2008 21:47
Ils cassent le monde
En petits morceaux
Ils cassent le monde
A coups de marteau
Mais ça m'est égal
Ca m'est bien égal
Il en reste assez pour moi
Il en reste assez
Il suffit que j'aime
Une plume bleue
Un chemin de sable
Un oiseau peureux
Il suffit que j'aime
Un brin d'herbe mince
Une goutte de rosée
Un grillon de bois
Ils peuvent casser le monde
En petits morceaux
Il en reste assez pour moi
Il en reste assez
J'aurais toujours un peu d'air
Un petit filet de vie
Dans l'oeil un peu de lumière
Et le vent dans les orties
Et même, et même
S'ils me mettent en prison
Il en reste assez pour moi
Il en reste assez
Il suffit que j'aime
Cette pierre corrodée
Ces crochets de fer
Où s'attarde un peu de sang
Je l'aime, je l'aime
La planche usée de mon lit
La paillasse et le châlit
La poussière de soleil
J'aime le judas qui s'ouvre
Les hommes qui sont entrés
Qui s'avancent, qui m'emmènent
Retrouver la vie du monde
Et retrouver la couleur
J'aime ces deux longs montants
Ce couteau triangulaire
Ces messieurs vêtus de noir
C'est ma fête et je suis fier
Je l'aime, je l'aime
Ce panier rempli de son
Où je vais poser ma tête
Oh, je l'aime pour de bon
Il suffit que j'aime
Un petit brin d'herbe bleue
Une goutte de rosée
Un amour d'oiseau peureux
Ils cassent le monde
Avec leurs marteaux pesants
Il en reste assez pour moi
Il en reste assez, mon cœur
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 29/12/2008 21:47
Họ đập vỡ hoàn cầu
Thành từng mảnh nhỏ
Họ đập vỡ hoàn cầu
Bằng từng nhát búa
Nhưng tôi cóc cần
Cóc cần thực sự
Vẫn còn khá đủ
Khá đủ cho mình
Chỉ cần tôi yêu
Một sợi lông biếc
Tôi vẫn còn khí trời đôi chút
Sự sống còn một giải cỏn con
Trong mắt kia ánh sáng mảnh mai
Và giữa hàng cây tầm ma còn hơi gió
Và dù cho dù cho họ
Có tống giam tôi
Vẫn còn khá đủ
Chỉ cần tôi yêu
Hòn đá kia mẻ sứt
Những cây móc sắt
Còn chút máu vương
Tôi yêu tôi yêu
Ván nằm cũ kỹ
Rơm lót và khung giường
Hạt bụi vừng dương
Yêu lỗ tường trổ ngỏ
Những người đang bước vào đây
Họ tới họ giải tôi đi đó
Một con đường giải cát
Một con chim hãi hùng
Chỉ cần tôi yêu
Một nhành cỏ nhỏ
Một giọt sương đêm
Một con dế củi
Họ có thể đập vỡ hoàn cầu
Thành từng mảnh nhỏ
Vẫn còn khá đủ
Khá đủ cho tôi
Tìm thấy lại sự sống trên đời
Và lại tìm ra màu sắc
Tôi yêu hai chiếc nẹp dựng đài kia
Cái dao hình ba cạnh
Những quý ngài nọ bận toàn đen
Đó là ngày hội của mình và tôi hằng ngạo nghễ
Tôi yêu nó tôi yêu
Chiếc sọt cám chứa đầy
Nơi tôi sắp kê đầu lên đó
Ôi thực sự là tôi yêu nó
Chỉ cần tôi yêu
Một nhành cỏ biếc
Một giọt sương đêm
Một con chim đáng yêu sợ hãi
Họ đập vỡ hoàn cầu
Bằng những cây búa nặng
Vẫn còn khá đủ cho mình
Trái tim ta vẫn còn đủ đó