Đăng bởi hongha83 vào 16/10/2018 08:19
Когато стъпих на това крайбрежие,
на кея бяха изобилен лов стоварили
и сякаш прилепи, разпънатите мрежи
тъмнееха и шумно разговаряха рибарите.
На този кей, на този малък остров,
от два различни свята идещи, се срещнаха,
кръстосаха се като копия изострени
съдбите ни - съдби скиталчески и безутешни.
Кръстосаха се само - и с прободени
души и мисли, и в кръвта с една отрова
завърнахме се в корабите - и в безброден,
самотен, неизвестен път се впуснахме отново.
А вечерта като прегръдка топла
на рамената, тръпнащи от скръб, се слагаше.
Далечността топеше всеки вик и вопъл,
на всичко свикнал, тих и сънен кеят се протягаше...
И не тъй, както в драмите на сцената -
морето пак бе като меден диск изгладено,
небето гледаше отгоре незасегнато
и с песни в кръчмите пропиваха лова продаден.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Khi tôi tới bờ
cá đánh được đổ đầy cả cảng
Những tấm lưới đen như những cánh dơi
Và ngư dân chuyện trò ồn ã
Trên cảng này, trong đảo nhỏ này
đến từ hai thế giới khác nhau
chúng ta, những số phận lang thang và không sao khuây khoả được
đã gặp nhau, đâm chéo nhau - như đôi kiếm sắc
Chỉ gặp nhau thôi - vậy mà trái tim, trí óc
bị đâm xuyên, máu hoà thuốc độc
Chúng ta lại lên tàu - để lại lao vào
một con đường lạ lẫm, cô đơn
Thế nhưng chiều nồng nàn ôm ấp
vai ta, những đôi vai khổ đau run rẩy
Tiếng kêu tiếng khóc tắt lịm ở xa vời
Và cảng chán chường, ngái ngủ, nằm dài
Trái với bi kịch diễn trên sân khấu
biển lại phẳng lì như chiếc đĩa đồng
bầu trời nhìn từ cao, lãnh đạm
và trong các quán hàng, người ta hát, dốc tiền kiếm được ra để uống và ăn