Tán lá mùa thu đâu cần băng giá
Mà tự nhiên vẫn bị úa vàng
Cũng chẳng cần chi trời lạnh cóng
Lá cứ rơi lìa bỏ cành cây
Cái đầu này bắt đầu già cỗi
Tóc xanh đen giờ chuyển muối tiêu
Không nỗi buồn, cũng không lo lắng
Chuẩn bị về tĩnh tại ngủ yên
Băng giá lạnh, âu lo ập tới
Mùa thu cũng đã muộn mằn về
Hãy đâm đơn kiện ngay số phận
Chống lại cái đầu và tán lá kia
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]