Tôi hồi nhớ một thời xa:
Peterburg, ở ngôi nhà ngoại ô
Con bà điền chủ, một cô
Đến đây từ đất Kursk xa vời

Em xinh quyến rũ bao người
Trong đêm trắng ấy có hai chúng mình
Ngồi trên cửa sổ chông chênh
Tầng cao chất ngất ta nhìn bốn phương

Như con bướm - những đèn lồng
Nghe ban mai đến rùng mình buốt tê
Say nồng kể chuyện em nghe
Mà lâng lâng tận trời xa ngỡ ngàng

Nỗi gì ào ạt dâng tràn
E dè bí ẩn một niềm tin sâu
Kinh thành chầm chậm trải màu
Dòng Neva ấy dài lâu không cùng

Xa kia cảnh vật mơ màng
Trong đêm trắng ấy xuân càng nồng tươi
Hoạ mi lanh lảnh cất lời
Tụng ca vang vọng khắp nơi trong rừng

Véo von xoay tít say cuồng
Giọng con chim nhỏ yếu lòng vậy chăng
Hân hoan lay thức mang mang
Nghe sâu thăm thẳm cánh rừng hôn mê

Dọc hàng rào, đêm lần đi
Như là người lữ hành kia chân trần
Theo ai lẩn quất âm thầm
Vết son cuộc chuyện trò ngầm chợt nghe

Vọng lời tình tự từ xa
Những bờ tường ván, những khu vườn rào
Những cành táo với anh đào
Chợt bừng nở cánh hoa màu trắng trong

Những hàng cây đứng song song
Như màu áo bạc chật đường lao xao
Chúng ghi dấu biệt ly nhau
Những đêm trắng ấy xôn xao đến giờ

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]