Bản dịch của Trần Lê Văn

Thương nhớ, phòng nàng, ta tiến bước
Chăn tan, nệm rách vẫn trong rương
Nghìn vàng há chẳng qua tay nhỉ
Mà quá thanh bần, thêm xót thương

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]