Bản dịch của Tạ Quang Phát

Gò cao nghiêng ta lên trên ấy,
Nói rau manh tìm hái đó thôi.
Đàn bà thì khéo cảm hoài,
Lẽ riêng đều có mỗi người chúng ta.
Người nước Hứa cho là lầm lỗi,
Thì trẻ con quá đỗi dại rồ.