Bản dịch của Phanxipăng

Bắc nam ôm đàn sách du hành,
Nay theo xe công đến kinh thành.
Đường hiểm, dám đâu lao vun vút,
Mọn nghề, vậy mà nổi hão danh.
Trời đất thu vào trong chén rượu,
Nước non mở rộng trước mắt xanh.
Trịnh trọng chia tay bên đình liễu,
Tiệc văn xin hẹn đến ngày lành.