Bản dịch của Phạm Doanh

Coi thường cái chết: trai Giáp Trung,
Làm quan ít muốn, lại ưa sông.
Nhà giàu tiền sẵn mua thuyền lớn,
Kẻ nghèo chèo mướn được trả công.
Lúc nhỏ chỉ học hết "Luận ngữ",
Khi lớn hết học theo nghề chợ.
Giương buồn xông xáo nơi sóng to,
Rẽ nước gối sóng, khinh hiểm trở.
Sớm ở Bạch Đế, chiều Giang Lăng,
Chỉ trong khoảnh khắc thấy rõ ràng.
Cồ Đường ngờm ngợp, Hổ Tu hiểm,
Bác lái Quy Châu, tay vững vàng.
Người làng này không nhiều mong ước,
Hay nhầm lối nam chê người bắc.
Nếu nói rằng đất hiếm người tài,
Sao trong núi có nhà họ Khuất?