Bản dịch của Nguyễn Xuân Hoà

Nghỉ ngơi uổng công. Khắc nghiệt đường xa
Một chiều đẹp trời. Tôi lay cổng vu vơ

Tiếng lay cổng với nàng nghe xa lạ
Đầy ngọc trai nàng tung rắc xung quanh

Cao ngất nhà tháp gỗ, đã tắt buổi hoàng hôn
Lối cổng vào ẩn tàng điều huyền bí

Ai đốt lửa buổi bình minh nhà tháp gỗ?
Đích thân Công chúa gây dựng điều chi?

Từng nóc nhà chạm khắc hoa văn
Về phía nàng ánh lửa hồng hắt bóng

Mái vòm cao vươn lên tít trời xanh
Những ô cửa xanh ánh lên màu hồng đỏ

Chuông trên tháp đều ngân lên gióng giả
Trang phục đều mang dáng dấp mùa xuân

Buổi hoàng hôn Nàng có đợi tôi chăng?
Nàng đốt nhà tháp gỗ? Hay mở cổng tôi vào?

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]