Lòng hân hoan mặt vui tươi rạng rỡ
Bước chân tôi phá vỡ không gian
Đánh thức Paris đang giấc mơ màng
Ánh bình minh ngập tràn đường phố
Tôi là ai? Là một người chiến thắng
Tỉnh táo trong tâm chờ đợi Mặt Trời
Dưới ánh nắng vàng rực rỡ thắm tươi
Chỉ một mình tôi tự hào toả sáng
Tôi là ai? Kẻ trong đêm hành lễ
Hiến thân làm giáo sĩ Thần Mặt Trời
Chiếc chuông già dóng dả liên hồi
Là giáo sĩ, nhưng không theo luật thánh
Tôi cầm đuốc châm lên giàn lửa
Giữa tiếng chuông dưới ánh bình minh
Trong tâm hồn tôi ánh lửa lung linh
Cùng tia sáng mặt trời nhảy múa
Thần Mặt Trời lửa thiêng vĩ đại
Thiên hạ màu mè trong giấc ngủ say
Tôi trông chờ Ngài đến nơi đây
Giáo sĩ của Ngài, điên rồ bệnh hoạn
Ngài rọi ánh hồng khi tôi nhợt nhạt
Cụ tổ tôi là giáo sĩ của Ngài
Có phải cụ từng đỏ thắm hơn tôi?
Ôi, tôi đã ngàn năm nhợt nhạt
Tôi tín đồ phương Đông thần thánh
Hay hậu duệ của những dị nhân
Đến phương Tây tìm kiếm bình yên
Tôi nhợt nhạt? Hãy tô đỏ thắm
Tôi căm ghét giống phương Đông cổ lỗ
Sinh ra tôi mệt mỏi tháng ngày
Mặt tái xanh chạy đến phương Tây
Tôn thờ Mặt Trời là Chúa Tể
Dù thế nào dòng máu tôi đã mệt
Tôn thờ ánh sáng, hơi ấm, lửa hồng
Tôi đi tìm kỳ diệu, mông lung
Hay giấc mơ, tôi không biết nữa
Máu phương Đông trong tôi lười nhác
Uống phương Tây càng khát hơn nhiều
Là tia sáng mệt mỏi từ lâu
Giáo sĩ Thần Mặt Trời buồn nhất
Á Châu xưa có bài ca lừa mị
Cô gái mỹ miều hoang dã thường ca
Hương thơm bay từ đoá kỳ hoa
Bà tổ của tôi vẫn thường hít thở
Buồn muôn thuở lượn lờ trước mặt
Tôi cúi đầu chờ đợi gì đây
Tôi đợi chờ không phải tình say
Vinh quang hay túi tiền đầy bạc
Tôi chờ gì? Không chờ gì cả
Người đàn bà chắn lối ôm hôn
Đây Paris lãng mạn tâm hồn
Chưa thấy nụ hôn buồn hơn thế
Tôi đợi chờ. Hoàng hôn buông xuống
Ớn lạnh chết người sẽ đến với tôi
Lệ đẫm nụ hôn, hôn đẫm lệ rơi
Không thể đánh thức tôi được nữa
Giáo sĩ Thần Mặt Trời sẽ chết
Người kỳ khôi bệnh hoạn nhất đời
Mệ mỏi trước khi được sống làm người
Chưa từng yêu giữa Paris hoa lệ
Thần Mặt Trời lửa thiêng vĩ đại
Lửa tắt Paris kinh hãi thét gào
Cuộc sống, giàu sang, dối trá, thanh cao
Tất cả xông vào trận chiến mới
Tôi ra đi kẻ vô thần lang bạt
Kị sĩ điên Đông-ki-sốt thời nay
Phân phát những gì đang có trong tay
Cả ước mơ trong tâm hồn nhiệt huyết
Lòng hân hoan mặt vui tươi rạng rỡ
Chuông ngân vang, tôi chậm rãi bước đi
Trên con đường lát đá của Paris
Chàng lữ khách hiến dâng, nghèo nàn nhất
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]