Lũ khỉ, lũ chim, những kẻ trộm quả, nhả hạt
trong tán lá một cây cổ thụ
chiếc áo rộng thùng thình, tràn trề màu xanh và tiếng động
cái giếng thẳm sâu đến rợn người
nơi hàng ngày mặt trời tìm đến uống màu xanh và tiếng động
Cây vững vàng đứng trong trời đất
vươn mãi cái tầm cao chóng mặt của mình
Từ trên tầm cao ấy, cây ngạo nghễ múa may, ban phát
Nhiều năm và nhiều năm, cây sụp đổ
Cú đổ của cây là cú phụt trào của nước
thứ nước lạnh băng trong bước nhảy: thời gian đã hoá đá
Cây lần mò đi
ném ra những chiếc rễ dài, những chiếc cành uốn lượn, những tiếng thì thầm xao xuyến
cắm sâu những cột mốc
đào bới những niềm vui còn ấm hơi nồng
ở nơi tiếng vọng cháy rực và tắt ngấm
tiếng đồng rung ngân lan toả trong thinh không của một mặt trời hồng đỏ mỗi ngày
Như những bàn tay, những chiếc rễ lang thang trườn bò vô ngả cuốn xoắn lấy nhau
chúng không tìm đất mà tìm thân người để dệt bện những cú ôm hôn
Cây, một người sống bị tù đày
Thân, sự mục ruỗng chậm một trăm năm
Tán lá, chiếc sọ con nai bị cưa nhẵn sừng
Bên dưới chiếc áo những lá dai như da
đã ngưng tụ hai ngàn năm múa lượn và ngợi ca
từ màu hồng đến màu hoàng thổ, đến màu xanh lá
Trên tầm cao chóng mặt
cây sung ngạo nghễ, múa lượn lan toả
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]