Bản dịch của Nguyễn Thị Bích Hải

Xuân thu cỏ xanh rồi vàng,
Sớm chiều mây kia đổi sắc.
Ai thương lạnh lẽo rừng tùng,
Muôn thuở một màu xanh ngắt.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]