Bản dịch của Nguyễn Phước Bảo Quyến

Gió khẩn chiều hôm nước lặng không
Thuyền về lướt nhẹ giữa dòng sông
Quanh thuyền khúc ngoặt buồm luôn trở
Theo dọc sông dài nguyệt vẫn lồng
Cồn cát nhìn lui hình mất hút
Ngự Bình vẫy đón vẻ chờ mong
Nôn nao trước cửa đàn con hỏi
Giỏ cá đòi nghiêng để chúng trông