Bản dịch của Nguyễn Minh

Ươm tơ cần sợi dài không trắng
Gấm Thục Việt là dùng thước đo
Tay ngọc thêu thêm màu rực rỡ
Ngàn hoa vạn cỏ biếc xanh lơ
Buồn vì sắc trắng tuỳ thời nhuộm
Xé khỏi khung màu sắc đối nhau
Người đẹp khéo tay là ủi phẳng
Cắt may giấu hết vết kim khâu
Mùa xuân may áo múa vua coi
Ong bướm lượn hoa oanh ríu rít
Tơ rụng sợi rơi cũng có tình
Gió đưa nắng chiếu bay cao tít
Mồ hôi bụi mỏng vẻ xinh phai
Mở mới hợp xưa ai thiết coi
Người há chẳng hay tài khó có
Sợ rằng bị bỏ nhẫn chờ thời.