Bản dịch của Nguyễn Minh

Bên trong vàng cánh hoa sắc trắng
Nước là quê ưa đứng một mình
Người đời khen tặng nhà vàng
Còn tiên tử vốn ngọc đường gọi tên
Trong ánh đuốc ao sen có bóng
Bên đài lan cũng thoảng hương thơm
Cớ chi tranh tía tranh hồng
Đã từng kết với gió đông hương rồi.