Lửa đốt mà thảo nguyên yên tĩnh
Vì sợ ưng dẻ vẫn thập thò
Tướng quân muốn tỏ hay ho
Giương cung gò ngựa nhưng chưa bắn bừa
Vòng hẹp dần người xua chim sợ
Vừa bay lên đã thọ một tên
Dướn mình nó quyết bay lên
Tên hồng mũi trắng ngả nghiêng theo đà
Tướng quân ngửa mặt cười to
Lông rơi trước ngựa loà xoà tả tơi.