Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Non xanh ngoài ấy người về đâu?
Núi bắc non nam mây trắng phau.
Tháng bảy tiết thu vèo chớp mắt.
Góc trời tuổi lão chất chồng sâu.
Trăm năm thành cổ đùn sương khói.
Một dãi hàn sa mướt một mầu.
Hiên vắng nhà ai không tiếng nói.
Trần Tuân liệu ngỡ đã qua lâu.