Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Trong kẽm có người khách ruộng đồng,
Ngựa đi mượn cưỡi chốn ven sông.
Đới An chẳng phải đường tìm đến,
Ao Tập Gia như về muốn trông.
Gió khói ít nơi vùng kẽm hiểm,
Quất chanh trời lạnh trĩu lòng thòng.
Nơi xây coi việc cần thu vén,
Bài học đó là từ Sở vùng.