Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Chàng Bạch đi xa, ít tới chơi,
Mất đi Đông Dã thơ nghèo rồi.
Nhờ người Vương Kiến đầu bạc tới,
Trước mắt thi nhân ngâm vịnh thôi.