Ta không thể nào gieo giống suốt đời
Cho kẻ khác hái quả vàng lợi nhuận
Ta không thể nào suốt đời lặng im chịu đựng
Cho bọn kia khinh bỉ đồng bào ta
Khi bọn họ ngủ say ta không thể cứ đem ra
Những tiếng sáo dịu êm ru ngủ họ
Ta không thể suốt đời chịu khuất phục bọn bạo tàn gian hiểm đó
Ta sinh ra không để khóc suốt đời
Đem giao phó ngực đen cho vì sao trắng trên trời trơ trụi
Không phải vì tăm tối mà đêm đen không thể đáng yêu
Ban ngày có những mầm cây, bông hoa không thể nở
Lá cây khô tàn tạ tiêu điều
Cho nên ta cũng đem trái tim chảy máu giấu trong đêm
Để đợi chờ, vun bón cho hạt giống của ta đang chịu khổ
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]