Tất cả những gì đã lùi xa chúng ta
và chìm sâu vào quá khứ
sẽ mất đi rất nhiều những cái vốn có thời xưa
Cái ác sẽ trở nên tái nhạt
tội lỗi sẽ phai mờ trong quên lãng
rượu vang trong bình sẽ biến thành vị chua
riêng những nụ hôn lắng đọng dưới bầu trời
sẽ biến thành bài ca

Khi tôi ước vọng được ôm em trong vòng tay
những ý thơ trong tôi trỗi dậy
Tôi đi đi lại lại trong căn phòng
và thốt lên những vần thơ vào khoảng không ngoài cửa sổ
Ôi chao những câu thơ
chẳng lấy gì làm uyên bác
nhưng đầy ắp niềm rạo rực, đam mê
và ngôn từ nồng cháy

Em đã đưa bàn tay bịt mồm tôi
để tôi im lặng
và em chối từ không muốn lắng nghe
dù chỉ là những lời thỏ thẻ
trong khi đó tôi đã chạm lưỡi
lên đôi vành tai hồng của em
như giữa chốn mê cung
Tôi như thiếp đi trên ngực em
và cố hít lấy mùi thơm êm dịu
trên làn da nồng ấm của em

Những giấc mơ lặng lẽ chế ngự
rồi bùng lên sức mạnh trong đêm tối
những giấc mơ hiện lên ánh mắt em
những ánh mắt màu xanh
Những viên ngọc từ đôi hoa tai em
nhẹ nhàng rủ xuống trán tôi
như những giọt sáp nóng bỏng

Hôm nay khi tôi đặt bàn tay
lên khuôn mặt già cỗi
tôi nhận ra những đường nét gồ ghề của tuổi tác
Cái điều mà trước kia chẳng bao giờ tôi nghĩ tới
tôi cũng chẳng đưa bàn tay ôm mặt
không có lý do làm như vậy

Niềm khát vọng dữ dội được tồn tại
cho dù chẳng có niềm vui
cho dù không còn hi vọng
nó vẫn luôn bám đuổi như đôi cánh đen
của niềm sợ hãi không tồn tại

Một ngày kia tôi thật sự lìa đời
từ cõi lặng im trong lòng đất
mối tình của tôi
sẽ luôn thổn thức đón những bước chân em

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]