Bản dịch của Đỗ Ngọc Việt Dũng

Dưới đáy mỗi bài thơ
Dẫu lời buồn thẳm nhất
Tận cùng ly rượu chát
Thầm thì một tiếng rung

Cũng có lúc mạnh mẽ
Khi khác chỉ mong manh

Tôi muốn nghe điều đó
Trời biết được ai xui
Ngóng đợi từng tiếng rung
Để tim đừng sợ hãi

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]