Bản dịch của Đỗ Đức Thịnh

Đây là bài ca! Là sự nghiệt ngã
Toàn bộ ý nghĩa là sự đau khổ của người ta
Chiếc lưỡi liềm cắt những bông lúa nặng nề trĩu rủ
Chẳng khác gì hạ sát chim Thiên nga

Đây, cánh đồng từ lâu quen thuộc của chúng tôi
Đứng rùng mình trong sương sớm tháng Tám
Mỗi lượm lúa buộc sợi rơm quanh thân
Nằm trên ruộng như chiếc thây vàng xám

Trên những chiếc xe giống như xe tải
Người ta chở lúa đi như đi đến hầm mộ
Họ dùng những chiếc que đập lúa để đánh bật
Các hạt đanh cứng như xương từ thân rơm gày guộc

Cũng chẳng một ai có ý nghĩ trong đầu
Rằng rơm lúa kia đều là cốt nhục cả
Cối xay bột đứng kia nhe răng
Đẩy những hạt lúa vào miệng nó rồi xay nhỏ

Bột lên men làm bánh được ủ từ bột xay
Rồi từ đó các tảng bánh ngon được nướng
Sau đó cơn háu đói màu trắng xám
Đẩy những cục bánh kia vào chiếc bình dạ dày

Những cục bột nhồi thô của những người gặt lúa
Được nướng xém vàng và ép thành nước bổ
Chiếc dạ dày - kẻ thưởng thức tinh hoa của lúa rơm
Lại đẩy vào cối xay ruột thứ nước đó

Và chiếc cối xay bột như gã độc ác
Khắp miền quê, huýt sáo vang như gió mùa thu
Vì thế nên chiếc lưỡi liềm cắt những bông lúa trĩu nặng
Cũng chẳng khác gì hạ sát chim Thiên nga

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]